watch sexy videos at nza-vids!
Hạ gia trang là một trang viện đồ sộ và lớn nhất nằm ở phía tây thành Diên An. Có thể nói trong mấy năm gần đây không ở đâu lại nổi tiếng bằng nơi này. Số là trang chủ Hạ Bạch Thế đang tuyển rể quý cho ba vị cô nương đã quá tuổi cặp kê. Thật ra theo phong tục ở đây, luận là người giàu hay người nghèo, sang hay hèn, nam thanh, thiếu nữ chỉ độ 14, 15 tuổi là đã có thể thành đôi thành lứa được rồi.
Vậy mà ba vị tiểu thư nhà họ Hạ tuổi đều quá 20 mà chẳng có ai lấy chồng cả mới thật là chuyện đáng để quan tâm.
Đại tiểu thư Hạ Mộng Hoàn tuổi đã 25, nhị tiểu thư Hạ Mộng Cầm tuổi đã 23, còn tam tiểu thơ Hạ Mộng Thúy tuổi vừa 21. Ba nàng tuy không được xinh đẹp như tiên thiên, nhưng cũng thuộc hạng sắc nước hương trời đáng để cho người ta bình phẩm, khen ngợi và yêu thích.
Thế nhưng, Hạ trang chủ đã ba năm liền chưng bảng cầu hiền tế mà chẳng thấy ai đến dòm ngó ba đóa hoa biết nói của lão làm cho lão đâm ra chán nản.
Thực tế nguyên nhân của sự việc này chính là do cái tính keo kiệt đến phát sợ của lão trang chủ. Ai đời con gái đi lấy chồng lại chẳng có được một ít của hồi môn nào gọi là có. Lại nữa, tính tình ba ả tố nga lại dữ như chằn, hễ nổi nóng lên thì mọi người chớ mà lại gần kẻo bị tai bay vạ gió thì chết. Vì mấy lẽ như vậy mà các nàng cứ ngồi ngóng mà chẳng thấy ma nào đến rước trong suốt mấy năm qua.
Thế rồi chán quá, lão trang chủ tuyên bố dẹp hết chuyện cưới xin kia lại. Thà rằng để con gái ế chồng còn hơn là để tên cha vơ chú váo nào đến làm rể ăn hết gia sảng họ Hạ.
Tuy keo xiểng như vậy, nhưng trong Hạ gia cũng không ít gia nhân, tỳ nữ. Trong số người này có một vị tiểu cô nương tuổi chừng 20 tên gọi Ngọc Thanh Thanh là đáng kể hơn cả.
Ngọc Thanh Thanh là một cô nhi. Nàng có một người em trai đã được 14 tuổi nhưng bị mù từ nhỏ. Thanh Thanh ngày ngày phải hầu hạ tam tiểu thơ Hạ Mộng Thúy và tiền lương thì rất ít ỏi chủ yếu là các bữa cơm miễn phí hằng ngày của hai chị em.
Từ nhỏ, Thanh Thanh đã rất chịu khó và biết ý chủ nên rất được Hạ Mộng Thúy tin dùng. Tiểu đệ của nàng Ngọc Tiêu Kỳ tuy rằng bị mù nhưng cũng phải làm việc. Ngày nào dù nắng hay mưa, đông hay hè Ngọc Tiêu Kỳ cũng phải ra ngồi trước cái đầm lớn ở gần cuối vườn câu cá. Mỗi ngày cậu phải câu được ít nhất 3 con cá để góp phần vào mấy món ăn của các vị tiểu thơ.
Nhưng hôm nay, Ngọc Tiêu Kỳ đã ngồi từ sáng cho đến tận chiều mà chẳng thể nào câu được con cá nào dù là nhỏ bé. Đây là một điều chưa từng xảy ra trong hơn 5 năm qua.
Xui cho cậu, ngày hôm đó, nhị tiểu thơ Hạ Mộng Cầm lại thèm ăn cá. Nàng giục nhà bếp mang món cá lên mà chẳng thấy đâu liền nổi giận đùng đùng. Ngọc Tiêu Kỳ đâu ngờ vì chuyện này mà tai nạn đến với cậu.
Hạ Mộng Cầm cho người mang cậu bé lên nhà trên để đính thân nàng trừng trị.
Ngọc Tiêu Kỳ mắt đã bị mù, cậu chẳng nhìn thấy gì nên ngơ ngơ ngác ngác trước hoàn cảnh bất thường xảy đến với mình.
Hạ Mộng Cầm mặt hoa đỏ bừng, hai mắt chiếu lên khiến đám gia nhân người nào người nấy xanh mặt đều lẩn đi mất cả. Trong gian phòng chỉ có mỗi mình Ngọc Tiêu Kỳ và Tiểu Thuý Loan ở lại.
Tiểu Thúy Loan là tỳ nữ của Nhị tiểu thơ nên không thể bỏ đi cho được. Nàng lo sợ nhìn cậu bé con tội nghiệp đang chuẩn bị chịu đựng gia hình của chủ nhân nàng.
Hạ Mộng Cầm ra lệnh cho cậu bé con đứng áp mặt vào tường trong khi nàng ta cứ dang tay đánh những ngọn đòn dữ dội vào người cậu bé.
Ngọc Tiêu Kỳ nhà nghèo nên y phục của cậu làm sao chịu nổi những trận đòn roi mạnh bạo như vầy. Chỉ trong thoáng chốc chiếc áo cậu đang mặc đã bị rách te tua, trong khi cái quần của cậu đứt rời khỏi thân rơi tuột xuống mặt sàn.
Mặc dù bị đánh đau như vậy nhưng con người Ngọc Tiêu Sáng rất cứng cỏi. Cậu cố gắng không chịu bật khóc trong khi nước mắt cậu đã ướt nhèo ra khắp mặt cậu rồi.
Hạ Mộng Cầm đánh một hồi đã dịu cơn tức. Nàng kinh ngạc khi thấy cậu bé chẳng hề khóc tí nào mặc dù thân thể trắng hồng lằn những làn roi rớm máu.
Hạ Mộng Cầm cảm thấy lạ lùng liền bảo Tiểu Thúy Loan kéo cậu bé quay lại để nàng nhìn xem cậu ta có khóc không.
Khi Ngọc Tiêu Sáng quay lại thì toàn bộ phần hạ thể của cậu lồ lộ hiện ra trước cặp mắt hai thiếu nữ.
Hạ Mộng Cầm hơi đỏ mặt lên khi nhìn thấy cái thứ của quý của cậu nhỏ lòng thòng nằm dưới đám lông đen nhánh. Nàng nhớ bản thân hạ thể nàng của có không ít lông, nhưng cái thứ lòng thòng kia thì dứt khoát nàng không thể có được. Hạ Mộng Cầm nghĩ lại chỉ có bọn nam nhân thì mới có cái thứ kỳ lạ đó mà thôi.
Nàng để ý thấy mặt cậu bé tuy rất xinh xắn đáng yêu nhưng lại bị mù cả hai mắt. Nàng thấy cậu nhỏ cởi truồng đứng ngơ ngáo ở trước mặt thì cũng mắc cười trong lòng. Nàng chợt nghĩ cậu bé này bị mù nên không hay không biết nàng đang ngắm nhìn cái của quý của nó. Như vậy thì nàng được tự nhiên hơn nhiều.
Về phía Tiểu Thúy Loan thì cũng tò mò chẳng khác gì chủ nhân của nàng. Năm nay Tiểu Thúy Loan cũng trạc tuổi Hạ Mộng Cầm nhưng do thân phận tỳ nữ nên nàng cũng chưa lấy được ai. Đây là lần đầu tiên Tiểu Thúy Loan được chiêm ngưỡng cái thứ đặc dị đó của nam nhân nên đỏ mặt lên vì ngượng.
Hạ Mộng Cầm quan sát một hồi thì chợt phát giác ra tỳ nữ Thúy Loan của mình cũng đang tò mò nhìn cái thứ quái quỷ nọ.
Nàng quát lớn với Ngọc Tiêu Kỳ để chữa thẹn rồi nhanh chóng đuổi cậu nhỏ về nhà.
Ngọc Tiêu Kỳ toàn thân đau nhức, sợ hãi không biết ngần nào. Cậu lò dò đi ra cửa mà không biết đi về đâu vì bản thân cậu bị mù nên không thể tự tìm đường về nhà.
Hạ Mộng Cầm cũng biết vậy nên ra hiệu cho tỳ nữ Thúy Loan đưa cậu nhỏ về.
Tiểu Thúy Loan được lệnh chủ nhân liền vội vã chạy ra trước cửa đưa tay kéo Ngọc Tiêu Kỳ đi. Nàng thấy cậu nhỏ trần truồng mà thân hình xơ xác thì thương hại không nỡ để cậu cứ như vậy mà về nhà. Nàng dẫn cậu nhỏ về chỗ ở của nàng phía sau ph*ng nhị tiểu thơ rồi lấy thuốc kim sang rịt vào những vết thương rớm máu của cậu bé.
Ngọc Tiêu Kỳ được nữ nhân chăm sóc thì tủi thân ứa nước mắt. Tiểu Thúy Loan nhận thấy liền lấy khăn tay lau nước mắt cho cậu rồi an ủi:
- Đệ đệ hôm nay tuy rằng có bị tiểu thơ đánh đòn nhưng cũng còn may. Có người còn bị trói vào cột cho nhịn đói mấy ngày nữa chứ không chỉ đơn giản như vầy.
Ngọc Tiêu Kỳ biết nàng nói thật nên khẽ gật đầu ra dấu là đã hiểu. Tiểu Thúy Loan bảo cậu nhỏ cởi nốt chiếc áo đã rách bươm ra để cho nàng dễ dàng sức thuốc. Thân hình cậu nhỏ hoàn toàn trần truồng hiện ra trước mắt người thiếu nữ khiến nàng cũng thấy tâm thần có phần nào đó hồi hộp.
Ngọc Tiêu Kỳ còn nhỏ, lại bị mù nên cậu không phải làm việc nặng nhọc như các gia nô khác vì thế nước da của cậu trắng hồng. Tiểu Thúy Loan nhận thấy cậu bé rất xinh đẹp và đáng yêu.
Do vết đánh bằng roi, nên có những vết thương lan tới cả vùng thân trước của Ngọc Tiêu Kỳ, Tiểu Thúy Loan trong lúc sức thuốc kim sang không thể không nhìn thấy cận cảnh con cặc của cậu nhỏ đang ở rất gần nàng.
Ngọc Tiêu Kỳ do từ nãy đến giờ được bàn tay mỹ nhân chăm sóc và vuốt ve những chỗ đau. Lại thêm mùi thơm lạ lùng từ người thiếu nữ tỏa ra khiến cho tâm hồn cậu nhỏ bay bỗng lâng lâng. Rồi bỗng nhiên, con cặc từ từ ngỏng dậy, đung đưa hướng về phía trước.
Tiểu Thúy Loan nhìn thấy chuyện lạ há mồm suýt nữa bật lên tiếng la hoảng. Nàng đờ người ra nhìn cái của quý kia nở ra to tướng dựng đứng chỉnh thẳng về phía nàng.
Ngọc Tiêu Kỳ trong lúc ngây ngất vì một cảm giác lạ lùng do việc tiếp xúc với bàn tay thiếu nữ. Cậu không hề nhận ra bản thân con cặc của mình đã trở nên to tướng bất thường.
Tiểu Thúy Loan mặt hoa đỏ bừng nhìn cái của quý nọ mà trong lòng không ngớt run động. Nàng thấy hạ thể mình cũng nóng bừng lên và toàn thân nàng như bị một luồng ánh chớp lướt qua.
Tiểu Thúy Loan vừa bôi thuốc vừa ngắm nghía say mê của quý kia. Nàng biết thừa Ngọc Tiêu Kỳ bị mù nên không thể nhận thấy hành động kỳ lạ của nàng.
Tiểu Thúy Loan bôi thuốc xong lẽ ra có thể dẫn cậu nhỏ về nhà nhưng nàng tìm cách kéo dài thời gian nên bày ra chuyện phải vá lại áo cho cậu nhỏ.
Ngọc Tiêu Kỳ ngượng ngùng nhớ ra chuyện quần của cậu đã bị đứt rách và giờ đây cậu chẳng có cái gì để che chỗ kín đáo trước con mắt người tỷ tỷ tốt bụng này.
Tiểu Thúy Loan lấy cho cậu nhỏ một trái táo mà nàng đã để dành sáng nay để cho cậu ăn.
Nàng vừa ngồi vá áo vừa hỏi thăm xem tối nay cậu bé sẽ nói gì với tỷ tỷ của mình.
Ngọc Tiêu Kỳ thú thật cậu không thể đem chuyện tày trời này ra để nói với tỷ tỷ của mình. Hơn nữa phải một tuần sau tỷ tỷ của cậu mới trở về vì còn phải theo Tam tiểu thơ đi viếng lễ chùa. Tiêu Kỳ hy vọng đến lúc ấy các vết thương của cậu cũng sẽ lành hẳn và mọi chuyện lại quay về như bình thường.
Trong khi nói chuyện Ngọc Tiêu Kỳ đã cố gắng khum khum bàn tay che lấy con cặc đang dựng cờ của cậu.
Tiểu Thúy Loan thấy vậy không nhịn được cười nói với cậu nhỏ:
- Đệ đệ làm cái trò đó thì được ích gì ? Tỷ ngồi ở đây nhìn cái đó của đệ rất rõ. Đệ muốn dấu cũng không được đâu.
Ngọc Tiêu Kỳ đỏ bừng mặt ngượng ngập. Nhưng cậu làm sao bỏ tay ra được. Nếu không làm vậy thì lại càng xấu hỗ hơn.
Tiểu Thúy Loan thấy cậu bé đáng yêu như vậy thì nàng dạn dĩ hẳn lên. Nàng buông chiếc áo đang vá xuống bàn rồi bước đến bên cạnh cậu nhỏ, đưa tay nắm lấy tay của cậu kéo ra.
Ngọc Tiêu Kỳ bối rối không dám phản kháng đành để hai tay cậu xuôi xuống thân mình. Con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ không bị ai cản trở chỉa thẳng về phía trước, hùng dũng ra mắt nữ nhân.
Tiểu Thúy Loan thấy thế đánh bạo đưa một tay ra nắm lấy khúc thịt lạ lùng đó. Nàng cảm nhận thấy nó nong nóng và run động trong tay nàng.


Ngọc Tiêu Kỳ đờ người ra. Cậu không thể tưởng tượng ra được có một ngày con cặc của mình được một bàn tay mỹ nhân nắm lấy. Lúc này Tiểu Thúy Loan đã không còn ngượng ngập nữa nên bàn tay còn lại của nàng đưa ra nắm lấy phần còn lại của con ccặ.
Hai tay Tiểu Thúy Loan đã nắm được con cặc to tướng của Ngọc Tiêu Kỳ. Nàng vuốt ve nó và sục nhẹ nhàng con cặc nóng hổi trong tay mình.
Tiểu Thúy Loan làm như vậy một lúc thì thân hình cậu nhỏ run rẩy và hơi thở bắt đầu trở nên hỗn hễn. Nàng thấy như vậy nên càng lúc càng sục mạnh hơn con cặc trong tay. Ngọc Tiêu Kỳ thở mỗi lúc một to. Cậu ôm chặt lấy cổ người ngọc vào mình để lấy điểm tựa trong lúc cả người cậu run rẩy vì khoái sướng ngất ngây chưa từng thấy.
Người thiếu nữ sục thêm một hồi thì cả người cậu nhỏ bất thần quíu lại và con cặc của cậu rùn rùn chuyển động phóng hàng loạt tinh trùng ra ngoài phủ đầy mặt nàng.
Tiểu Thúy Loan để mắt nhìn kỹ thì thấy chất nước này có màu trắng đục lại vừa đặc sệt và khá dính. Nàng đưa lên mũi ngửi thì bất giác nhăn mặt lại vì khó chịu.
Tiểu Thúy Loan vội ra sau nhà rửa sạch mặt mũi. Sau khi xong chuyện nàng mới quay lại dẫn Ngọc Tiêu Kỳ ra rồi dội nước rửa sạch con cặc cho cậu.
Dưới bàn tay chăm sóc của người thiếu nữ. Con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ lại một lần nữa sừng sững dựng cờ.
Tiểu Thuý Loan đã phần nào hiểu ra mọi chuyện. Nàng biết hễ khi nào tay nàng sờ vào con cặc thì nó sẽ phồng to và dựng đứng lên liền.
Qua lời cậu nhỏ nàng biết rằng sư tỷ của cậu Ngọc Thanh Thanh còn lâu mới trở về. Nàng đề nghị Ngọc Tiêu Kỳ cứ ở lại với nàng đêm nay rồi mai hãy trở về vì bây giờ trời đã tối rồi mà thời tiết bên ngoài thì khá lạnh không thích hợp cho việc đi đêm.
Hành động của hai người tưởng rằng chẳng một ai hay biết, nhưng có ngờ đâu lại bị một người thứ ba tình cờ nhìn thấy. Đệ tam nhân này là một nữ nhân tuổi đã 27 tên gọi Lý Thiếu Hà. Lý thiếu Hà là tỳ nữ của lão phu nhân và đã góa bụa từ năm 18 tuổi. Ở cái tuổi này thì dục tính của nàng đang rất vượng. Khi nàng chứng kiến cảnh Tiểu Thúy Loan bóp vuốt con cặc của cậu bé nhỏ đến nỗi cặc cậu phải xịt khí thì trong lòng nàng cứ xuýt xoa tiếc mãi. Nàng nghĩ nếu cái thứ nước kia xịt vào trong lồn nàng có phải sướng biết bao nhiêu.
Lý Thiếu Hà đã nghe hết chuyện của hai người nên nàng biết thừa cậu nhỏ Ngọc Tiêu Kỳ nhất định ở nhà một mình trong mấy ngày tới. Do vậy, ngay đêm hôm sau ngày Ngọc Tiêu Kỳ bị phạt đòn Lý Thiếu Hà đã bí mật vào căn nhà nơi cậu nhỏ trú ngụ.
Ngọc Tiêu Kỳ làm sao biết được người mới đến là ai. Cậu nghe tiếng động liền ngạc nhiên hỏi lớn:
- Ai đó ?
Lý Thiếu Hà không ngờ cậu bé thính tai như vậy. Nàng nghe hỏi liền giả vờ cười lớn:
- Kỳ đệ ! Không ngờ đệ lại mau quên tỷ như vậy ? Tỷ là Tiểu Thúy Loan đây.
Ngọc Tiêu Kỳ mừng rỡ nói lớn:
- Tỷ tỷ đấy ư ? Sao tỷ lại đến tối như vậy ?
Lý Thiếu Hà bước lại gần giường rồi ngồi xuống nói:
- Tỷ nhớ đệ không biết tình trạng ra sao ? Vì vậy, ngay lúc xong việc với tiểu thơ liền đến đây ngay, không ngờ lại đến muộn.
Ngọc Tiêu Kỳ tuy nghe giọng nói nữ nhân có vẻ khác với hôm qua. Nhưng cậu không ngờ đây lại là kẻ giả dạng. Vì thế Ngọc Tiêu Kỳ hết sức vui thích cười cười nói nói với Lý Thiếu Hà một cách hết sức tự nhiên.
Lý Thiếu Hà nhân cơ hội đó liền bảo Ngọc Tiêu Kỳ cởi y phục ra để nàng kiểm tra vết thương.
Ngọc Tiêu Kỳ tin lời liền cởi bỏ hết quần áo đang mặc trên người trần truồng nằm úp mặt xuống giường cho tỷ tỷ chăm sóc.
Lý Thiếu Hà mừng rỡ vội vàng bỏ đôi hài nhỏ leo lên giường ngồi bên vuốt ve thân hình cậu bé con.
Nhờ có sức thuốc nên vết thương cậu Ngọc Tiêu Kỳ đã đỡ rất nhiều. Lý Thiếu Hà làm bộ sờ soạng một hồi ở sau lưng cậu nhỏ rồi mới bảo cậu nằm ngửa ra để nàng thăm khám phần phía trước.
Ngọc Tiêu Kỳ vội vàng quay người lại. Cậu thấy bàn tay nữ nhân vuốt ve nhẹ nhàng thân thể mình rồi bất thần hai tay nàng ôm lấy con cặc của cậu rồi bắt đầu vừa vuốt vừa sụt cặc khiến toàn thân cậu run rẩy vì sướng.
Lý Thiếu Hà nhận thấy con cặc của cậu nhỏ đã cương cứng và phát triển hết mức thì dục tính trong lòng nàng cũng bừng bừng lên rồi.
Lý Thiếu Hà một tay vẫn đưa ra vuốt ve con cặc còn tay kia bắt đầu tự động cởi bỏ y phục của mình.
Lát sau, thân hình nữ nhân đã lõa thể ra phô bầy đầy đủ nào vú, nào lồn hết sức cụ thể. Nàng cười nhẹ với Ngọc Tiêu Kỳ rồi nói nhỏ:
- Kỳ đệ ! Tỷ có cách này làm cho đệ sướng lắm đệ có thích không ?
Ngọc Tiêu Kỳ đã nứng cặc lắm rồi. Cậu không hiểu sao từ nẩy đến giờ Thúy Loan tỷ không sụt cặc cậu thật gấp để cậu sướng như hôm qua. Bây giờ nghe tỷ tỷ nói có cách làm cho cậu sướng hơn nữa thì cậu hài lòng vô cùng.
Lý Thiếu Hà hỏi để mà hỏi. Nàng đã nứng lồn lên rồi nên đâu cần biết Ngọc Tiêu Kỳ ra sao vội nhảy lên ngồi ngay vào con cặc của cậu nhỏ.
Ngọc Tiêu Kỳ thở dốc vì con cặc bị bó chặt bất ngờ đồng thời cậu không hiểu sao Thúy Loan tỷ làm gì mà con cặc của cậu bị ôm chặc đến vậy.
Lý Thiếu Hà cũng tê lồn vì sướng. Nàng đã lâu quá rồi chưa được đụ nên cái lồn nàng mặc dù đã không còn trinh nhưng cũng còn bóp vô cùng.
Lý Thiếu Hà chuyển động thân hình lên xuống nhịp nhàng. Mỗi cú kéo ra thụt vào của con cặc trong cái lồn của người goá phụ lại khiến cho cả hai rú lên vì sướng.
Lý Thiếu Hà càng lúc càng phi nhanh. lồn cặc đụ nhau vang lên những âm thanh bụp bụp liên hồi.
Hai người địt nhau hơn nửa canh giờ mới đồng loạt ra khí. Nước lồn và nước tinh dịch chảy ra ướt đẫm lông lồn và lông cặc của họ.
Lý Thiếu Hà sướng khoái vô cùng nằm lăn ra bên cạnh Ngọc Tiêu Kỳ. Hai người ôm lấy nhau hết sức gần gũi và thân thiết.
Ngọc Tiêu Kỳ sau phút hoang lạc liền nhận ra Thúy Loan tỷ không mặc áo quần gì cả nằm gọn trong lòng mình. Cậu nhận thấy thân hình tỷ tỷ rất thơm tho và mềm mại nên dục tính lại bừng dậy hết sức lẹ làng.
Lý Thiếu Hà cảm nhận ngay lập tức cái của nợ kia đang cạ vào hạ thể mình. Nàng lập tức ngồi dậy tiếp tục cuộc chiến lần hai một cách đầy hứng thú.
Hai người cụp lạc cùng nhau suốt cả đêm đến mức cả hai đều mệt phờ mới chịu đình thủ. Lý Thiếu Hà chợp mắt một lát bên cạnh tình quân rồi mới ôm quần áo mặc vào rời khỏi phòng.
Mấy đêm liền sau đó, Lý Thiếu Hà liên tục qua đêm cùng với Ngọc Tiêu Kỳ với những trận mây mưa vô cùng hứng thú.
Nhưng trong đêm thứ ba hai người đụ nhau thì có chuyện xảy ra. Tối hôm đó, Tiểu Thúy Loan bất ngờ đến thăm cậu nhỏ. Nàng muốn biết xem cậu đã khỏi bệnh chưa nên trời vừa chập tối nàng đã lên đường.
Khi Tiểu Thúy Loan đến trước cửa căn nhà nhỏ thì nàng bỗng giật mình vì những âm thanh kỳ lạ từ trong căn nhà phát ra.
Nàng vội đi dần lại phía cửa sổ ghé mắt nhìn vào thì thấy những cảnh tượng hết sức dâm dục ngay phía trong căn phòng nhỏ.
Dưới ánh trăng tròn, Tiểu Thúy Loan thấy một nữ nhân thân thể lõa lồ đang phi nước đại trên thân thể cậu nhỏ Ngọc Tiêu Kỳ.
Ngọc Tiêu Kỳ thì nằm ngửa ra giường đang rú lên những âm thanh khoái lạc. Tiểu Thúy Loan vừa xấu hỗ vừa ngạc nhiên vì Ngọc Tiêu Kỳ vừa đụ với nữ nhân vừa gọi tên nàng hết sức thân thiết.
Sau một thoáng bất ngờ nàng chợt hiểu ra nữ nhân nọ đã lợi dụng hoàn cảnh mù lòa của Ngọc Tiêu Kỳ để lừa gạt cậu bé con.
Nàng uất ức khi phát hiện ra kẻ giả mạo lại dám giả danh nàng để làm chuyện xấu xa kia đối với Ngọc Tiêu Kỳ.


Tiểu Thúy Loan muốn phá cửa xông vào nhưng nàng chợt nghĩ không hiểu nữ nhân nọ là ai ? Tại sao lại biết được chuyện giữa nàng và Ngọc Tiêu Kỳ.
Nàng định thần cố gắng nhìn kỹ thì phát giác ra kẻ giả mạo chính là tỳ nữ thân tính của phu nhân trang chủ. Thân phận của Lý Thiếu Hà cực cao trong đám nữ nhân vì vậy Tiểu Thúy Loan đành rút lui trở về không dám xông vào làm càn.
Đến sáng hôm sau, Tiểu Thúy Loan đến tìm cậu nhỏ Ngọc Tiêu Kỳ rồi mời cậu về chỗ nàng chơi.
Ngọc Tiêu Kỳ làm sao biết được ẩn tình. Cậu đối với nữ nhân này đã trở nên vô cùng thân thiết. Vì vậy, Ngọc Tiêu Kỳ không chút ngần ngại liền đồng ý ngay.
Qủa nhiên, ngay khi chiều xuống. Tiểu Thúy Loan đã đến đón cậu nhỏ về phòng. Nàng cố tình làm vậy để Lý Thiếu Hà dù có gan đến đâu cũng không dám đến phòng nàng để đòi người vì chỗ nàng ở sát bên cạnh phòng Nhị tiểu thơ.
Đêm hôm đó, Ngọc Tiêu Kỳ quen thói liền ôm lấy người ngọc rồi nói:
- Tỷ tỷ ! Tỷ hãy cho đệ sướng đi !
Tiểu Thúy Loan đỏ mặt ngượng ngùng. Nàng là gái trinh, đâu phải hạng người như Lý Thiếu Hà mà có thể để cậu nhỏ làm chuyện như vậy.
Nàng xô vội Ngọc Tiêu Kỳ ra rồi nói lớn:
- Hôm nay tỷ không được khỏe. Đệ hãy về chỗ ngủ yên đi.
Ngọc Tiêu Kỳ ngơ ngác không hiểu tỷ tỷ sao hôm nay lại nóng tính như vậy. Cậu đành lui cui tìm đường trở lại chỗ nằm.
Tiểu Thúy Loan nhìn sau lưng cậu bé con rồi bất giác thở dài. Nàng cũng đâu phải là gỗ đá mà không thấy nứng khi chứng kiến cảnh hai người địt nhau.
Tiểu Thúy Loan ngẫm nghĩ thì thấy Lý Thiếu Hà dù sao cũng đã lừa gạt cậu bé Ngọc Tiêu Kỳ rồi. Bây giờ nàng muốn được đụ nhau cùng với cậu nhỏ thì thật hết sức dễ dàng. Nàng nghĩ lại thân phận mình là tỳ nữ cho người ta thì làm sao lấy được chồng, thôi thì nhân cơ hội này tìm cách nếm trải chuyện phong lưu kể cũng là điều hay.
Tiểu Thúy Loan nghĩ đã thông rồi liền dứt khoát bước lại bên chỗ Ngọc Tiêu Kỳ đang nằm.
Ngọc Tiêu Kỳ nghe thấy tiếng bước chân lại gần thì bật vội dậy sung sướng nói lớn:
- Tỷ tỷ lại đến với đệ phải không ? Đệ biết tỷ rất thương đệ mà.
Tiểu Thúy Loan xấu hỗ ngượng ngùng ngồi xuống bên giường. Nàng không kịp nói gì thì Ngọc Tiêu Kỳ đã lột bỏ quần áo của cậu ra rồi.
Tiểu Thúy Loan nhìn rõ cái của quý của cậu nhỏ hôm nay đã sửng cồ to tướng lên rồi. Ngọc Tiêu Kỳ vội ôm lấy Tiểu Thúy Loan nũng nịu nói:
- Tỷ tỷ mau cởi y phục ra đi. Đệ thấy khó chịu lắm rồi !
Tiểu Thúy Loan nghe vậy giật mình. Nàng đỏ bừng mặt nhìn vào khuôn mặt háo hức và ngây thơ của cậu bé con.
Tiểu Thúy Loan biết Ngọc Tiêu Kỳ tưởng lầm nàng là Lý Thiếu Hà nên mới yêu cầu như vậy. Nhưng dù sao chuyện này cũng phải xảy ra thôi. Nàng muốn đụ nhau với y thì nhất định phải cởi truồng ra rồi.
Tiểu Thúy Loan trong lòng ngượng ngập từ từ cởi bỏ từng mảnh y phục rời khỏi người. Nàng bị Ngọc Tiêu Kỳ lên tiếng giục giã mấy lần mới hoàn toàn cởi xong y phục.
May ở chỗ Ngọc Tiêu Kỳ chẳng nhìn thấy gì nên người thiếu nữ cũng bớt ngượng ngập. Nàng nằm xuống bên cạnh Ngọc Tiêu Kỳ không nói một lời.
Ngọc Tiêu Kỳ nhận thấy Thúy Loan tỷ sao mà lạ quá. Hôm nay, tỷ tỷ vừa chậm chạp mà lại vừa không nhiệt tình. Nhưng mà bản thân cậu bị mù nên không hiểu lúc trước tỷ tỷ ấy làm thế nào mà con cặc của cậu sướng đến vậy. Ngọc Tiêu Kỳ nứng quá rồi không chịu nổi liền ôm lấy người Tiểu Thúy Loan mà giục nàng mau chóng khởi động tức thì.
Tiểu Thúy Loan đỏ mặt bừng bừng. Nàng nhận thấy cậu bé Ngọc Tiêu Kỳ đã đụ nhau vài lần với Lý Thiếu Hà mà vẫn không hiểu chút gì về chuyện nam nữ thì thấy cảm thương cho cậu nhỏ bị mù nên chẳng biết gì.
Tiểu Thúy Loan tuy rằng ngượng ngập và chưa có kinh nghiệm đối với chuyện đụ nhau. Nhưng nàng cũng còn sáng mắt nên biết làm sao để hai người cùng sướng.
Nàng nhớ lại cảnh Lý Thiếu Hà cưỡi trên người Ngọc Tiêu Kỳ với hình ảnh con cặc ngập trong lồn nữ nhân nên nàng cũng bắt chước bước đến cầm lấy con cặc của cậu nhỏ kê vào lỗ lồn rồi bắt đầu từ từ ngồi xuống.
Qủa nhiên tình hình lập tức thay đổi. Cả người Tiểu Thúy Loan tê tái vì sướng. Nước lồn trong người nàng đã chảy ra từ nảy giờ đang trở thành chất xúc tác để con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ lọt vào lồn nàng dễ hơn.
Ngọc Tiêu Kỳ thì sướng chết đi được. Cậu không hiểu sao hôm nay Thúy Loan tỷ làm thế nào mà con cặc của cậu lại bị bóp chặt đến vậy. Ngọc Tiêu Kỳ có cảm tưởng như cặc mình đang đâm vào cái gì đó rất ấm nóng rồi tách nó ra từng phân một vậy.
Hai người đều sướng, nhưng chỉ trong thoáng chốc thì đầu cặc đã vướng phải màn trinh của người thiếu nữ.
Tiểu Thúy Loan cảm thấy hơi đau nên không tiếp tục ngồi xuống mà từ từ kéo cái lồn nàng nên. Thế là con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ mới chỉ chiếm được một đoạn ngắn trong cái lồn trinh nguyên nọ.
Hai người địt nhau một hồi thì Ngọc Tiêu Kỳ chịu không nổi liền lên tiếng trách:
- Tỷ tỷ sao lại không chịu ngồi hẳn xuống người đệ đi. Tỷ cứ vào ra kiểu này làm đệ bức rức không chịu được.
Tiểu Thúy Loan mặt hoa đỏ bừng. Nàng đã nứng lồn lắm rồi nhưng vẫn còn chút luyến tiếc cái màn trinh con gái nên còn ngần ngừ chưa chịu hạ người xuống.
Ngọc Tiêu Kỳ lên tiếng trách cứ khiến Tiểu Thúy Loan đành phải hạ quyết tâm. Nàng nhúng nhúng người vài cái lấy đà rồi bất thần đập mạnh người xuống dưới hạ thể Ngọc Tiêu Kỳ.
Một tiếng rú từ mồm mỹ nhân bật ra, cùng lúc với một âm thanh rất nhỏ của cái lồn trinh bị xé rách. Cả con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ đã nằm gọn hoàn toàn trong cái lồn của nàng rồi.
Ngọc Tiêu Kỳ sướng đến tê tái. Không ngờ sau mấy lần đụ nhau rồi mà chưa lần nào lại sướng đến mức như lần này. Cậu thở hồng hộc cố gắng giữ cho con cặc không xịt khí ra ngoài quá sớm. May thay Tiểu Thúy Loan cũng không chuyển động thân mình mà để yên con cặc của cậu như vậy. Nếu giờ phút này mà nàng ta còn nhúng nhúng và lắc người thì con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ chẳng thể nào không bị xịt khí ra liền.
Tiểu Thúy Loan nằm yên một lúc cho cái lồn bớt đau. Bây giờ nàng mới bắt đầu cho cậu bé con biết thế nào là lễ độ. Tiểu Thúy Loan phi ngựa từ từ theo nước kiệu rồi mỗi lúc một tăng dần. Cảm giác khoái lạc cũng vì thế mà tăng theo. Hai người rú lên vì sướng âm thanh vang vọng khắp phòng. Nước lồn và nước dâm từ lồn cặc chảy ra làm cho cuộc ái ân lại càng tăng thêm phần khoái lạc.
Nhưng Ngọc Tiêu Kỳ chỉ chịu đựng được một lúc thì con cặc đã run lên bần bật và phóng ào ạt tinh trùng ra rồi.
Tiểu Thúy Loan rú lên vì nứng khi cái lồn bị tinh dịch bắn vào khiến nàng xuất dịch lồn ra ào ào.
Hai người cùng nứng ôm cứng lấy nhau trong lúc hạ thể họ giật giật một lúc lâu mới hết tác dụng.
Tiểu Thúy Loan sướng quá giữ chặt thân hình cậu nhỏ cho đến khi con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ đã xuất hết tinh dịch thu nhỏ lại tuộc khỏi lồn nàng mới chịu buông cậu bé ra.
Ngọc Tiêu Kỳ nằm yên một lúc mới lên tiếng hỏi. Cậu muốn biết tại sao lần này cặc của cậu lại sướng quá thế này.
Tiểu Thúy Loan thương cho cậu nhỏ và cũng tức mình vì bị giả mạo nên quyết tâm chỉ cho cậu nhỏ một vài bí quyết để phân biệt kẻ giả mạo.
Tiểu Thúy Loan nói:
- Kỳ đệ thật đáng thương bị người ta gạt mà cũng không biết. Chẳng lẽ đệ không nhận thấy giữa tỷ và kẻ kia có sự khác nhau hay sao ?
Ngọc Tiêu Kỳ ngớ người ra nhất thời không biết nói sao.
Tiểu Thúy Loan đưa tay nắm lấy bàn tay cậu nhỏ đặt vào một bên nhũ phong của nàng rồi nói:
- Đệ đệ bóp thử xem. Đệ thấy có gì khác lạ không ?
Ngọc Tiêu Kỳ vừa bóp vừa sờ soạng cái thứ mềm mềm, ấm ấm này rồi kẻ gật đầu nhận xét:
- Đệ thấy cái này có vẻ nhỏ hơn cái đợt trước nhưng săn chắc hơn nhiều.
Tiểu Thúy Loan khuôn mặt đỏ hồng lên tiếng giảng giải:
- Tỷ nói cho đệ biết. Người mà mấy hôm trước ái ân cùng đệ là một nữ nhân đã có chồng rồi. Nàng ta không phải gái trinh nên vú của cô ta mới chảy xệ xuống như vậy. Còn vú của tỷ là vú của thiếu nữ nên phải gọn và săn chắc hơn của ả nhiều.
Ngọc Tiêu Kỳ đã hiểu ra nhưng cậu lại thắc mắc:
- Sao con gái lại có vú to thế ? Đệ thấy vú của đệ rất nhỏ mà.


Tiểu Thúy Loan bật cười đưa tay beo má cậu nhỏ rồi trả lời:
- Con gái và con trai phải khác nhau chứ ! Đệ cứ yên lặng rồi tỷ sẽ nói tiếp cho nghe.
Nhưng Ngọc Tiêu Kỳ không chịu lặng yên lại tiếp tục hỏi:
- Sao ả nữ nhân kia lại giả dạng tỷ làm gì ? ả có mục đích gì mà lại đến gặp đệ như vậy ?
Tiểu Thúy Loan tức giận nói:
- Đệ không biết cũng phải. Bây giờ để tỷ thực hành cụ thể cho đệ xem rồi đệ sẽ hiểu ngay.
Nàng nói rồi liền ngồi dậy nắm lấy bàn tay của Ngọc Tiêu Kỳ đặt vào chỗ lồn nàng.
- Đệ hãy sờ thử xem. Sau đó đệ hãy trả lời tỷ xem nó là cái gì ?
Ngọc Tiêu Kỳ dùng những ngón tay nhỏ nhắn vuốt vuốt, mân mê cái khối thịt mềm và ấm nóng này một hồi thì chỉ nhận thấy khối thịt này có vẻ hơi vun vun lên và ở giữa khối thịt có một lỗ nhỏ còn ngoài ra không thấy gì lạ nữa.
Tiểu Thúy Loan tiếng là dạy dỗ học trò, nhưng lồn nàng bị cậu nhỏ sờ mó một hồi khiến cho cái lồn nứng lên thấy rõ.
Tiểu Thúy Loan kéo tay cậu nhỏ ra rồi nói:
- Đệ hãy nói xem. Nó là cái gì ?
Ngọc Tiêu Kỳ từ nào đến giờ chưa từng sờ phải một vật gì kỳ lạ như vậy. Cậu lắc đầu chịu thua không biết trả lời làm sao.
Tiểu Thúy Loan cười nhẹ rồi nắm lấy con cặc của cậu nhỏ đặt ngay vào khe lồn của nàng rồi nói:
- Đệ hãy sờ thử đầu cặc của đệ xem ?
Ngọc Tiêu Kỳ đã cảm nhận thấy đầu cặc của cậu đang ở sát bên một cái gì đó ấm nóng và khiến cậu cảm thấy hơi tê tái vì nứng. Bởi vậy khi cậu nghe Tiểu Thúy Loan nói vậy liền đưa tay lên sờ ngay.
Hóa ra cái thứ sát ở bên đầu cặc của cậu là cái lỗ thịt vun vun mà cậu vừa sờ soạng lúc nãy.
Tiểu Thúy Loan đợi cậu nhỏ sờ được lồn mình rồi mới lên tiếng giải thích:
- Đệ hãy chú ý nghe cho kỹ. Cái thứ mà đệ đang sờ đó gọi là lồn nữ nhân. Nếu ở nam nhân thì có con cặc như của đệ, còn ở nữ nhân thì có cái lồn giống như của tỷ. Đó là sự khác nhau rất quan trọng giữa hai phái nam và nữ.
Tiểu Thúy Loan đợi cậu nhỏ hiểu rồi mới nói tiếp:
- Bây giờ tỷ sẽ hạ cái lồn của tỷ xuống con cặc của đệ. Đệ sờ thử xem bây giờ thế nào ?
Ngọc Tiêu Kỳ chưa cần sờ mà đã cảm thấy toàn thân sướng rơn lên rồi. Con cặc của cậu đã bị bóp chặt bởi một khối thịt nóng ấm và rất sít sao.
Bàn tay cậu sờ ở chỗ tiếp giáp giữa thân cặc với cái vật nọ. Bây giờ cậu đã nhận ra con cặc của cậu đã lấp đầy cái lỗ lồn của tỷ tỷ Thúy Loan rồi.
Tiểu Thúy Loan cũng thấy sướng lắm. Nhưng nàng đang giảng dạy cho cậu nhỏ nên tiếp tục nói:
- Con cặc của đệ bây giờ đang cắm vào lỗ lồn của tỷ. Việc này gọi là địt nhau hay đụ nhau. Chính hành động này sẽ làm cho cả nam nhân và nữ nhân đều sướng vô cùng. Vừa rồi chúng ta cũng đã làm với nhau rồi.
Bây giờ đệ đã hiểu tại sao ả nữ nhân nọ lại giả dạng tỷ để tìm đệ chưa. Ả muốn đệ đụ ả cho sướng lồn chứ chẳng có mục đính gì khác.
Ngọc Tiêu Kỳ hiểu ra cười nói:
- Nhưng mà chuyện đó cũng làm đệ sướng lắm. Đệ thấy ả đó cũng tốt với đệ vậy.
Tiểu Thúy Loan nghe thế nổi giận đùng đùng rút ngay cái lồn nàng về.
Ngọc Tiêu Kỳ ngơ ngác chưa hiểu vì sao thì Tiểu Thúy Loan đã lên giọng dấm chua:
- Đệ đã thích ả thì ngày mai hãy về đi. Tỷ khỏi phải tiễn nữa.
Ngọc Tiêu Kỳ nhận ra sự việc nghiêm trọng vội ôm lấy thân hình Tiểu Thúy Loan rồi năn nỉ:
- Tỷ tỷ hãy nguôi giận. Đó là đệ sai. Lần sau nhất định đệ sẽ không quan hệ gì với ả giả mạo đó nữa. Làm sao ả có thể so sánh với tỷ tỷ cho được.
Tiểu Thúy Loan giận mà nói vậy chứ nàng làm sao mà bỏ Ngọc Tiêu Kỳ cho được. Nàng nghe cậu bé nói như thế thì trong lòng sướng lắm nhưng ngoài mặt vẫn nói giận dỗi:
- Lần sau đệ không được phát ngôn như thế nữa. Tỷ sẽ không tha cho đệ đâu.
Ngọc Tiêu Kỳ vội vã xin lỗi và hứa liền lập tức.
Tiểu Thúy Loan hết giận tiếp tục bài học:
- Đệ có thấy rằng con cặc của đệ ở trong lồn tỷ thì bị bóp chặt hơn so với khi ở trong lồn ả kia hay không ? Đó là sự khác nhau quan trọng. Vì phàm là nữ nhân nếu đã lăn lộn gối chăn với nam nhân rồi thì cái lồn của họ sẽ không còn sít như trước nữa. Do đó, khi con cặc của đệ ở trong lồn tỷ thì đệ cảm thấy sướng hơn và bị bóp chặt hơn là vì lồn của tỷ là lồn trinh chưa từng để con cặc nào vào lồn.
Thứ nữa, ban đầu khi tỷ và đệ địt nhau thì đầu cặc đệ vướng phải một cái màn chắn mỏng. Cái màn đó được gọi là màn trinh tiết. Biểu tượng cho người thiếu nữ còn trinh. Nếu người thiếu nữ đã bị mất trinh thì không còn giá trị gì nữa và sẽ không thể lấy chồng. Do vậy lúc nãy tỷ mới không muốn để đệ phá trinh tỷ, nhưng đệ cứ đòi hoài thành ra tỷ đành hiến trinh tiết của tỷ cho đệ vậy.
Ngọc Tiêu Kỳ nghe đến đây thì toát mồ hôi hột ra nói:
- Thế thì đệ hại tỷ mất rồi ! Đệ quả là đáng chết mà. Từ đây về sau làm sao tỷ có chồng được.
Tiểu Thúy Loan thấy cậu bé hối lỗi thật tình như vậy thì cũng an ủi trong lòng. Nàng ôm lấy cậu rồi nói:
- Đệ đừng tự hành hạ mình. Đây là tỷ tự tình nguyện. Chuyện tiết trinh của tỷ không đáng quan tâm vì tỷ thật sự thương đệ mà.
Ngọc Tiêu Kỳ thấy nàng nói vậy thì sung sướng trong lòng. Cái ôm của Tiểu Thúy Loan khiến cho dục tính của cậu lại được dịp bùng lên.
Ngọc Tiêu Kỳ ôm ghì lấy người ngọc rồi đòi hỏi chuyện giao hoan. Gìơ đây hai người đã hoàn toàn hiểu nhau và cuộc ái ân lần này thật là muôn phần tuyệt diệu.
Sáng hôm sau, Ngọc Tiêu Kỳ quay trở lại khu đầm nước để tiếp tục công việc câu cá thường nhật của mình. Cậu không ngờ rằng Lý Thiếu Hà đã phục sẵn ở đó. Suốt đêm qua, Lý Thiếu Hà ra công truy tìm tông tích cậu nhỏ mà không tìm ra vì vậy ngay sáng nay nàng đã cố tình đến nơi này để chờ đợi con mồi.
Lý Thiếu Hà thấy Ngọc Tiêu Kỳ đến rồi thì mừng rỡ giả bộ từ xa tiến lại. Nàng lên tiếng gọi cậu nhỏ hết sức thân thiết.
Ngọc Tiêu Kỳ nhận ngay ra âm thanh của người đã cùng cậu đụ mấy lần ở trong gian nhà nhỏ. Cậu bối rối không biết có nên vạch mặt kẻ giả mạo kia ra không. Dù sao, Ngọc Tiêu Kỳ cũng đã từng cụp lạc với người ta và hưởng không ít khoái lạc.
Lý Thiếu Hà làm sao ngờ được bộ mặt giả dối của nàng đã bị phát hiện. Nàng ôm lấy thân hình Ngọc Tiêu Kỳ rồi âu yếm hỏi:
- Kỳ đệ hôm qua đi đâu mà để tỷ cứ ở nhà đợi hoài thật là sốt ruột chết đi được.
Ngọc Tiêu Kỳ lúng túng không biết nói sao. Mùi thơm da thịt nữ nhân và sự đụng chạm khiến cậu nhớ lại những giây phút thần tiên tuyệt diệu giữa hai người.
Lý Thiếu Hà liếc nhìn khuôn mặt cậu nhỏ thì thấy mặt của Ngọc Tiêu Kỳ có vẻ rất lạ. Dường như đã có chuyện gì xảy ra từ đêm qua rồi.
Lý Thiếu Hà có tật giật mình vội níu lấy tay cậu nhỏ nói lớn:
- Hôm qua đã xảy ra chuyện gì ? Đệ nói đi !
Ngọc Tiêu Kỳ không thể đừng được đành lên tiếng:
- Tỷ không phải là Thúy Loan tỷ. Đã có người nói cho đệ biết rồi.
Lý Thiếu Hà buông vội cậu nhỏ ra nói:
- Ai ! Ai lại có thể nói như vậy ... ?
Ngọc Tiêu Kỳ thở dài cúi đầu:
- Đệ không thể chỉ ra tên người đó, nhưng mối quan hệ giữa chúng ta không thể tiếp tục được nữa.
Lý Thiếu Hà thất thanh nói:
- Làm sao thế được ! Chẳng lẽ có người uy hiếp đệ ư ?
Ngọc Tiêu Kỳ lắc đầu:
- Chẳng ai uy hiếp đệ cả, chỉ vì chúng ta không thể làm như trước, thế thôi.
Lý Thiếu Hà giận quá hóa liều liền ngửa cổ cười lớn rồi nói gằn từng tiếng:
- Đệ tưởng đệ có thể buông tay dễ dàng vậy ư ? Ta không cho đệ làm như vậy đâu ?
Rồi Lý Thiếu Hà bất thần ôm chầm lấy Ngọc Tiêu Kỳ xô cậu ngã xuống. Hai người vật lộn dưới đất một lúc thì quần của Ngọc Tiêu Kỳ đã bị lột khỏi thân rồi.
Con c ặc của cậu lộ ra dưới ánh nắng trời cùng với những đám lông lơ thơ nơi hạ thể đen kịt.
Lý Thiếu Hà bất chấp mọi chuyện liền vầy cuộc mây mưa ngay cạnh đầm nước. Thân thể nàng lõa lồ dưới ánh sáng ban mai trông thật vô cùng hấp dẫn. Mái tóc nàng xõa tung che lấy một bên nhũ phong đã cương cứng vì nứng.


Ngọc Tiêu Kỳ bị đè ngửa ra đất cố gắng vùng dậy nhưng bất lực. Cậu bị nữ nhân giữ chặt lấy hai tay trong khi con cặc của cậu đã bị cái lồn đỏ hồng của nữ nhân nuốt chửng.
Tiếng thở phì phò của hai người cùng với những âm thanh của lồn cặc đập vào nhau bùm bụp.
Ngọc Tiêu Kỳ bị hiếp mà không sao phản kháng nên được. Con cặc của cậu dù không muốn vẫn cứ hùng hục đâm thấu lồn nữ nhân khiến Lý Thiếu Hà rú lên vì sướng tê lồn.
Hai người quần nhau một hồi thì lồn Lý Thiếu Hà bắn đầy dâm thủy ra ngoài. Ngọc Tiêu Kỳ dù không hề muốn nhưng cũng nhận không ít khoái lạc. Cậu cố gắng giữ cho con cặc mình không ra khí nhưng trước sức tấn công như vũ bão và ma sát kinh người của cái lồn nữ nhân thì Ngọc Tiêu Kỳ cũng chịu không thấu nữa. Con cặc bất trị của cậu đã bắt đầu run động vào nhả từng loạt tinh dịch vào đầy cái lồn đã ửng đỏ và đang căng phồng vì nứng của Lý Thiếu Hà rồi.
Lý Thiếu Hà khoái trí nằm ngửa ra đất vừa thở vừa cười một cách thích thú. Cuối cùng thì nàng cũng đã thắng. Con cặc kia dù muốn hay không cũng phải tiếp dịch cho nàng.
Lý Thiếu Hà nghỉ ngơi một hồi rồi lấy quần trả lại cho Ngọc Tiêu Kỳ. Nàng vui vẻ trong chiến thắng và nhận thấy chưa lần nào đụ nhau mà lại sướng lồn như lần này vì cảm giác chiếm đoạt và lo sợ bị phát giác thật là thích thú.
Ngọc Tiêu Kỳ bị hiếp trong lòng uất ức. Cậu mặc lại quần vào rồi ngồi thừ ra bên bờ đầm không biết bao lâu mới tỉnh táo lại đôi chút để bắt đầu công việc của mình.
Chiều đến, Tiểu Thúy Loan quay lại đón cậu nhỏ thì thấy Ngọc Tiêu Kỳ mặt mày ủ rủ có vẻ rất tội nghiệp. Nàng vội ôm lấy cậu rồi âu yếm hỏi thăm. Ngọc Tiêu Kỳ gục đầu vào đồi ngực thanh tân của người thiếu nữ rồi òa khóc kể lể sự tình.
Tiểu Thúy Loan nổi giận đùng đùng tức giận nói:
- Con a đầu kia thật là quá lắm ! Ngày mai tỷ sẽ xin với tiểu thư cho đệ nghỉ mấy bữa. Chúng ta ở cùng với nhau xem ả nọ còn làm được gì.
Thế là với lời cầu xin của Tiểu Thúy Loan, Ngọc Tiêu Kỳ được nghỉ ngơi mấy ngày liền. Hai người nhờ vậy được ở gần nhau và chuyện ái ân thật vô cùng mỹ mãn.
Lý Thiếu Hà làm gì không phát hiện ra mọi sự. Có điều nơi ở của Tiểu Thúy Loan lại quá gần phòng Nhị tiểu thơ nên nàng ta chẳng làm gì được. Lý Thiếu Hà mấy lần bí mật áp sát căn phòng nhỏ của Tiểu Thúy Loan thì bắt gặp được những âm thanh hoan lạc tưng bừng. Nàng hiểu ra Tiểu Thúy Loan đã tiến hành đụ nhau thân mật cùng với Ngọc Tiêu Kỳ rồi. Nàng càng nghĩ càng tức vì không dưng bị kẻ khác đến sau đẩy nàng ra rìa để hưởng trọn con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ rồi chiếm lấy một mình.
Lý Thiếu Hà không được ăn liền nghĩ cách đạp đổ và tiêu diệt kẻ thù. Nàng vờ như tình cờ bắn ra tin tức cho Nhị tiểu thơ Hạ Mộng Cầm về hành vi lạ lùng của tỳ nữ Tiểu Thúy Loan trong đêm.
Qủa nhiên, Hạ Mộng Cầm nổi tính tò mò. Nàng quyết định nửa đêm mở cửa đột nhập vào căn phòng của tỳ nữ.
Ngọc Tiêu Kỳ và Tiểu Thúy Loan làm gì ngờ được lại có chuyện này. Hai người vẫn như bình thường tiến hành đụ nhau một cách say mê.
Trong ánh đèn mờ nhạt được để trên cái bàn nhỏ cạnh giường, Hạ Mộng Cầm tròn mắt chứng kiến cảnh tỳ nữ Tiểu Thúy Loan đang phi ngựa như điên trên thân thể cậu nhỏ Ngọc Tiêu Kỳ. Tiểu Thúy Loan vừa đập bộp bộp cái lồn mình xuống con cặc của cậu nhỏ vừa bật lên những tiếng rên rỉ vì khoái lạc đến tê người.
Do Hạ Mộng Cầm đứng ở phía sau lưng Tiểu Thúy Loan nên cả hai không ai biết được sự hiện diện của nàng. Hai người vẫn vô tư đụ nhau với tất cả những phấn khích của mình.
Hạ Mộng Cầm sau những phút đầu kinh ngạc thì cơn tò mò lại nổi lên mạnh hơn bao giờ hết. Nàng rón rén bước lại gần hơn chỗ hai người đang hùng hục đụ nhau thì thấy rất rõ con cặc to và cứng của cậu nhỏ đang thụt ra thụt vào nơi cái lồn đỏ ửng của người tỳ nữ.
Chưa bao giờ Hạ Mộng Cầm được nhìn thấy một việc gì cụ thể và gây cảm hứng cho nàng đến như vậy. Nàng ngồi sát lại say sưa ngắm nghía cảnh lồn cặc đụ nhau và mùi dâm thủy bốc lên khá đậm đặc.
Nhìn được một lúc thì cả người Hạ Mộng Cầm cũng trở nên nóng bừng. Nàng nhận thấy cái lồn nàng cũng giật giật nhè nhẹ và cảm thấy có cái gì đó đang chảy ri rỉ ra ở đó. Hạ Mộng Cầm cho tay vào sờ lồn của nàng thì thấy nước dâm từ lồn nàng dính vào đầu ngón tay trỏ. Nàng cảm thấy tê mê vì sướng. Mấy ngón tay nhỏ sờ soạng cái lồn đã ướt nhẹp và phồng to lên từ lúc nào rồi.
Hạ Mộng Cầm chợt thấy thèm con cặc kia quá đi mất. Nàng nghĩ thầm tại sao tỳ nữ mình có thể hưởng trọn con cặc trong khi nàng lại phải móc lồn không thế này.
Hạ Mộng Cầm chợt đứng dậy định lên tiếng thì bỗng nhiên Tiểu Thúy Loan quay đầu ngó lại phía sau.
Nàng kinh hãi thấy Nhị tiểu thơ lù lù đứng ở phía sau mình thì hồn vía lên mây. Thân hình nhấp nhổm của nàng vội khựng lại không dám tiếp tục chuyển động nữa.
Hạ Mộng Cầm cười mỉm khuyến khích rồi ra hiệu cho Tiểu Thúy Loan tiếp tục làm việc bình thường trong khi bản thân nàng từ từ cởi bỏ y phục ra để dưới nền nhà.
Tiểu Thúy Loan vừa đụ vừa quay mặt lại nhìn hành động của chủ nhân. Nàng tròn mắt kinh ngạc khi thấy Nhị tiểu thơ đang từ từ lột truồng ra rồi.
Hạ Mộng Cầm lúc này đã lõa thể. Da thịt nàng hiện ra dưới ánh nến trông thật vô cùng khuyến rũ. Dĩ nhiên, thân thể nàng đẹp hơn hẳn so với tỳ nữ Tiểu Thúy Loan.
Hạ Mộng Cầm ra dấu cho Tiểu Thúy Loan rời khỏi người Ngọc Tiêu Kỳ. Nàng mỉm cười và nháy mắt với tỳ nữ rồi bắt đầu kê đầu cặc của cậu nhỏ vào sát lỗ lồn của nàng đoạn từ từ ngồi xuống.
Ngọc Tiêu Kỳ ngạc nhiên không hiểu tại sao đang đụ nhau sướng như vậy mà tỷ tỷ Thúy Loan lại tuộc lồn nàng ra khỏi cặc của mình. Cậu vừa định lên tiếng hỏi thì đã thấy cái lồn đã lại áp lấy con cặc rồi bóp thật chặt.
Cả người Ngọc Tiêu Kỳ bỗng rùn mình vì sướng. Cậu chợt bật lên tiếng kêu nhỏ:
- Tỷ ơi ! Sao lồn tỷ lại bóp chặt quá vậy !
Hạ Mộng Cầm cả người rùng mình vì sự tiếp xúc tê tái nơi chỗ kín. Nàng mới chỉ đẩy cái lồn mình xuống ngập một phần con cặc của cậu nhỏ mà đã thấy sướng tê lồn rồi. Nếu mà nàng ngồi xuống hoàn toàn thì chắc là sướng đến chết đi được chứ không chừng.
Ngọc Tiêu Kỳ nằm phía dưới thấy thân hình tỷ tỷ mãi chưa chịu hạ xuống thì nứng cặc không chịu được đành hẩy hẩy người lên phía trên. Những hành động này khiến cho lồn cặc ma sát vào nhau khiến người thiếu nữ bật lên tiếng rên vì sướng. Hạ Mộng Cầm nghịch ngợm cứ nhướng người lên mỗi khi con cặc của cậu nhỏ hẩy lên để đâm sâu thêm vào lồn nàng. Ngọc Tiêu Kỳ bị nàng trêu trọc tức quá vội thò tay giữ lấy hai bên eo lưng người thiếu nữ ghị chặt vào người.
Hạ Mộng Cầm thấy vậy thì bật tiếng cười khẽ rồi cố gắng nhướng người lên hết cở khiến cho đầu cặc tưởng như sắp tuộc ra khỏi lồn nàng. Bất thần nàng đóng mạnh lồn xuống phía dưới một cái bộp.
Đột nhiên Hạ Mộng Cầm rú lên vì đau. Nàng tưởng rằng làm như vừa rồi sướng lắm chẳng ngờ lồn nàng bị con cặc đâm thủng đau thấu trời.
Nhưng ngược lại Ngọc Tiêu Kỳ lại cảm thấy sướng tê tái. Con cặc của cậu bị cái lồn trinh ôm cứng khiến cho cậu muốn xịt khí ra đầy lồn. Cậu rú lên trong niềm hoang lạc bừng bừng:
- Tỷ tỷ, sao mà sướng quá .. . sướng chết mất ... lồn tỷ hôm nay đúng là bóp chết cặc đệ rồi.
Ngọc Tiêu Kỳ miệng nói lảm nhảm trong khi Hạ Mộng Cầm đã bớt hẳn cơn đau đang từ từ kéo cái lồn nàng trở lên.
Hai tay Ngọc Tiêu Kỳ trong lúc khoái lạc vung ra phía trước tóm lấy hai quả đào tiên trước ngực nữ nhân. Cậu vừa bóp vuốt vừa bật lên những tiếng rên rỉ không ngừng.
Hạ Mộng Cầm thân hình bắt đầu từ từ lên xuống nhẹ nhàng trên thân mình cậu nhỏ. Hai cánh môi nàng cũng bắt đầu bật lên những tiếng rên rỉ vì khoái lạc tưng bừng.
Hai người đụ nhau một cách say mê trước sự chứng kiến của Tiểu Thúy Loan. Cái lồn của nàng đã nứng lắm rồi nhưng vì thân phận tỳ nữ nên Tiểu Thúy Loan chẳng dám xông lên giành lại con cặc. Nàng đành vừa nhìn hai người đụ nhau vừa tự thủ dâm một mình.
Ngọc Tiêu Kỳ nứng cặc quá chịu hết nổi rú lên mấy tiếng như báo hiệu. Con cặc của cậu rùng rùng phóng tinh dịch vào cái lồn đang ôm gọn con cặc. Cả người Hạ Mộng Cầm cũng bắt đầu run rẩy mãnh liệt và dâm thủy trong lồn cứ thế trào ra cho thấy nàng cũng đã lên đến cực khoái rồi.
Hạ Mộng Cầm phục xuống trên người cậu nhỏ sau trận ái ân cuồng nhiệt. Chưa bao giờ từ khi lớn lên đến giờ nàng có được những giây phút đê mê tái tê như thế. Cái lồn nàng giờ đây vẫn còn giật giật nhè nhẹ và rỉ rỉ nước dịch của cả hai người dính lên phần bụng của Ngọc Tiêu Kỳ.


Ngọc Tiêu Kỳ chợt phát giác ra hiện tượng lạ. Cậu nhận thấy mùi hương mỹ nhân này hoàn toàn khác lạ so với mùi hương trên thân hình Tiểu Thúy Loan. Cảm giác thân hình mỹ nhân đang đè lên người mình cũng nặng hơn so với thân hình Tiểu Thúy Loan một chút. Nhưng cái lồn của mỹ nhân này thì không thể chê được. Nó làm có cặc của cậu khoái lạc không biết bao nhiêu mà kể.
Ngọc Tiêu Kỳ muốn chắc ăn hơn nữa liền đưa tay vuốt dọc theo thân hình người ngọc cho đến tận đôi mông tròn trịa. Bàn tay cậu vừa bóp vừa vuốt nhè nhẹ cái mông mềm mại kia thì phát giác thêm mông của mỹ nhân này có vẻ lớn hơn so với mông của Tiểu Thúy Loan nhưng da thịt thì rất mềm và sờ tay vào rất sướng.
Hạ Mộng Cầm bị vuốt ve và sờ mông thì cảm thấy vừa sướng vừa nhột. Nàng đã trải qua một trận ái ân sướng cùng cực, giờ đây lại được vuốt ve thì chẳng còn gì bằng.
Đôi môi nàng cúi xuống hôn hít cổ và ngực Ngọc Tiêu Kỳ như để đền ơn cuộc hoan lạc vừa qua.
Ngọc Tiêu Kỳ chuyển hướng khám phá thân hình mỹ nhân từ phía dưới lên phía trên. Tay cậu bóp vuốt say sưa đôi nhũ phong tròn trịa và săn chắc của người thiếu nữ. Đến lúc này Ngọc Tiêu Kỳ đã hoàn toàn khẳng định mỹ nhân đang ái ân cùng cậu nhất định chẳng thể là tỷ tỷ Tiểu Thúy Loan của cậu.
Nhưng lúc này Tiểu Thúy Loan đã không chịu nổi nữa rồi. Nàng thấy nứng lồn kinh khủng nhưng không làm sao thỏa mãn được cơn khoái dục đang dâng trào. Cái lồn nàng đã ra nước rất nhiều nhưng cảm giác khoái ngất vẫn không thể xảy ra. Tiểu Thúy Loan vội trèo lên giường đẩy Hạ Mộng Cầm sang bên trong khi tay nàng tóm chặt lấy con cặc đang cương cứng trở lại của cậu nhỏ.
Rồi trong một tích tắt hết sức nhanh chóng. Thân hình của Tiểu Thúy Loan đã hạ xuống trên con cặc nọ. lồn nàng đã nuốt chửng lấy con căc kia một cách dễ dàng.
Tiểu Thúy Loan toàn thân sướng run lên. Nàng bật lên những âm thanh khoái lạc rồi phi thân như vũ bão trên người Ngọc Tiêu Kỳ.
Ngọc Tiêu Kỳ đã nhận ra ai đang đụ cùng cậu lúc này. Cái cảm giác trọng lượng cơ thể quen thuộc của Tiểu Thúy Loan thì cậu chẳng thể nào lầm được nữa. Nhưng con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ đã vừa kinh qua một cái lồn trinh cực kỳ bóp của Hạ Mộng Cầm, do vậy cái lồn hiện nay của Tiểu Thúy Loan chẳng thể khiến cậu phải ra khí một cách nhanh chóng được.
Lúc này, Tiểu Thúy Loan đã nứng đến cùng cực rồi. Nàng thét lên những âm thanh hoang dại và đập bùm bụp hạ thể nàng xuống con cặc của Ngọc Tiêu Kỳ.
Hạ Mộng Cầm đã rời khỏi giường nhường lại chiến trận cho hai người nọ. Nàng cảm thấy thật là thích thú khi được chứng kiến cảnh địt nhau dữ dội như vầy. Đột nhiên, Tiểu Thúy Loan rú lên rồi sụp người xuống bất động. Cái lồn mỹ nhân run bần bật và liên tiếp bắn khí ra ngoài.
Ngọc Tiêu Kỳ cũng thở dốc vì sướng. Con cặc của cậu bị bóp chặt và một dòng nước ấm nóng từ hạ thể Tiểu Thúy Loan chảy ra tưới ướt toàn thân con cặc của cậu. Cái lồn nàng trong lúc này mới co bóp mãnh liệt làm sao. cặc của Ngọc Tiêu Kỳ đã nhả đạn ra đầy lồn nàng rồi.
Hai người ôm chặt lấy nhau vừa thở vừa hôn môi nhau say đắm. Đây là những giây phút hạnh phúc hoàn toàn của đôi trai gái trẻ tuổi sau khi đã được thỏa mãn dục tình.
Ngọc Tiêu Kỳ sau cơn ngây ngất liền ôm lấy thân hình Tiểu Thúy Loan tò mò hỏi:
- Tỷ tỷ, vừa rồi ai đã cùng với tiểu đệ làm việc “đó” vậy ?
Rõ ràng cậu muốn hỏi thăm mỹ nhân đã cùng cậu loan phụng đảo điên vừa rồi. Như thế không cần nói cũng biết Ngọc Tiêu Kỳ đã nhận ra sự khác lạ giữa Tiểu Thúy Loan và nhị tiểu thơ Hạ Mộng Cầm.
Lúc này Hạ Mộng Cầm vẫn còn đứng ở trong phòng. Nàng biến sắc mặt khi nghe tiếng hỏi của Ngọc Tiêu Kỳ đối với bản thân nàng.
May sao, Tiểu Thúy Loan cũng là người khôn ngoan, lanh trí. Nàng cười khúc khích nói rỡn:
- Đó là người tỷ tỷ quen biết với ta. Đệ đệ thấy y thế nào ? có làm đệ thích không ?
Ngọc Tiêu Kỳ đỏ mặt không trả lời. Tuy cậu không nói gì nhưng ánh đèn chiếu vào mặt cậu đã tố cáo hết cả. Ngọc Tiêu Kỳ không biết nhưng Hạ Mộng Cầm và Tiểu Thúy Loan đều nhận thấy nén bối rối và xấu hỗ của cậu nhỏ.
Hạ Mộng Cầm cảm thấy có chút tự hào. Rõ ràng công phu phòng the của nàng cũng khá lợi hại. Nàng bất giác cảm thấy Ngọc Tiêu Kỳ thật thú vị và tuyệt vời.
Lúc này Hạ Mộng Cầm vẫn còn trần truồng. Nàng thấy thần thái của cậu nhỏ như vậy thì bất giác trở nên bạo dạn hẳn lên, cơn dục tình vừa dịu xuống sau cuộc giao hoan lại trỗi dậy. Hạ Mộng Cầm nhào vội lên giường ôm lấy cậu nhỏ rồi vuốt ve hôn hít say mê.
Ngọc Tiêu Kỳ cảm thấy khoan khoái. Cậu không thể không nhận thấy thân hình mỹ nhân này rất khuyến rũ, đôi nhũ phong no tròn và chắc nịt chứng tỏ nàng nọ vẫn còn là gái trinh. Mùi hương trên da thịt và tóc nữ nhân làm cho tâm thần cậu chao đảo. Qủa thật so với Tiểu Thúy Loan thì mỹ nhân này có sức cuốn hút hơn nhiều.
Ngọc Tiêu Kỳ quấn quýt với nàng nọ một hồi rồi bày cuộc giao hoan. Hai người vừa thở hổn hển vừa vật nhau ra để đụ một cách say sưa đến quên hết cả mọi sự.
Sau cuộc truy hoan lần này, Ngọc Tiêu Kỳ mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Hạ Mộng Cầm thì tuy có mệt mỏi nhưng cũng không dám ở lại nơi này lâu thêm nên vội mặc lại y phục rồi kéo Tiểu Thúy Loan ra phòng ngoài.
Hai chủ tớ ngồi sát vào nhau thì thầm to nhỏ.
Hạ Mộng Cầm nói khẽ:
- Chuyện giữa ta với Tiêu Kỳ vừa rồi ngươi tuyệt đối không được tiết lộ nghe chưa. Nếu có ai biết được thì ta cứ tìm ngươi tính sổ. Tính của ta chắc ngươi cũng biết. Đến lúc đó e rằng ngươi muốn sống cũng không được mà muốn chết cũng không xong.
Tiểu Thuý Loan lạnh gáy, ấp úng nói:
- Nữ tỳ biết ... chuyện này nữ tỳ tuyệt sẽ không nói với ai, xin nhị tiểu thư cứ an tâm.
Hạ Mộng Cầm khuôn mặt giãn ra, cười nhẹ:
- Ngươi biết điều như thế cũng tốt. Có điều chúng ta cần phải giải quyết một người.
Tiểu Thúy Loan ngạc nhiên:
- Tiểu thư định giải quyết ai ? Sao lại có người nào liên quan đến chuyện này ?
Hạ Mộng Cầm nhíu mày nói:
- Ngươi có biết tại sao tự dưng đang đêm ta đến phòng ngươi không ? Chẳng lẽ đây là chuyện bình thường hay sao ?
Tiểu Thúy Loan giật mình, thất sắc. Đúng là chuyện lạ. Ta sao đang đêm nhị tiểu thư lại bí mật đến phòng của nàng làm gì. Tiểu Thúy Loan ngẫm nghĩ một lúc chợt nhớ ra một người liền kêu lớn:
- Chẳng lẽ là cô ta ???
Hạ Mộng Cầm vội nói:
- Suỵt, ngươi đừng la lớn ... ngươi thử nói xem kẻ đó là ai ?
Tiểu Thúy Loan nhỏ giọng:
- Tỳ nữ không dám chắc, nhưng người có thể tố cáo chuyện này chỉ có thể là con tiện tỳ Lý Thiếu Hà mà thôi.
Hạ Mộng Cầm gật đầu:
- Đúng rồi ! Ta nghĩ giữa ngươi và con tỳ nữ của mẫu thân ta có chút gì đó liên quan. Nếu không chuyện bí mật giữa ngươi và Ngọc Tiêu Kỳ làm sao mà ả biết được.
Tiểu Thúy Loan hậm hực:
- Đúng là ả dâm tặc bỉ ổi. May mà nhị tiểu thư khoan dung, không thì đêm nay e rằng tỳ nữ và Ngọc Tiêu Kỳ khó mà sống nổi trước cơn thịnh nộ của lão gia.
Hạ Mộng Cầm nghe tỳ nữ nói vậy thì hỗ thẹn đỏ mặt lên. May mà hai người tuy ngồi cạnh nhau nhưng trong phòng tối mịt nên Tiểu Thuý Loan không thấy được sắc diện xấu hổ của Hạ Mộng Cầm.
Rõ ràng tuy rằng Hạ Mộng Cầm đã phát giác ra hành động dâm dục giữa Tiểu Thuý Loan và Ngọc Tiêu Kỳ nhưng bản thân nàng đã không ngăn cản thì chớ lại còn hùa theo cùng mây mưa ái ân cho sướng lồn . Bây giờ nghe tỳ nữ nói như thế, tuy không bảo thẳng ra mọi sự nhưng bản thân Hạ Mộng Cầm cũng hiểu là mình đã hành động thật không thể nào tha thứ được nếu như mọi chuyện sau này vỡ lỡ ra.
Hạ Mộng Cầm nói:
- Chuyện này chắc chắn là có nguyên do. Ngươi thử nói xem ả tiện nhân Lý Thiếu Hà liên hệ thế nào trong chuyện này.
Tiểu Thúy Loan nghe vậy liền tuần tự kể lại mọi chuyện. Từ khi nàng dẫn Ngọc Tiêu Kỳ thương tích đầy mình về phòng sức thuốc cho đến khi nàng chấp nhận cùng cậu bé ái ân nồng thắm như là vợ chồng thật sự.
Hạ Mộng Cầm nghe xong thở dài áy náy nói:
- Ta thật quá nhẫn tâm. Đúng là Tiêu Kỳ tiểu tử đã bị đòn oan. Từ nay ta sẽ tìm mọi cách đối xử tốt với y. Còn đối với ả dâm nữ Lý Thiếu Hà chúng ta phải nghĩ cách tống cổ ả ra khỏi gia trang này mới được. Nếu để lâu ả sẽ lộ chuyện giữa ngươi và Ngọc Tiêu Kỳ thì rất nguy tai.
Tiểu Thúy Loan ngập ngừng:
- Nhị tiểu thơ định như thế nào ? Ả đó dù sao cũng là người của lão phu nhân. Chúng ta không thể tùy tiện đuổi cổ ả đi được.
Hạ Mộng Cầm gật đầu nói:
- Ngươi nghĩ cũng phải. Chuyện này để ta về suy nghĩ lại. Gìơ ta về phòng đây. Ngươi cũng nên ngủ đi. Nhớ ! Đừng ngủ chung giường với tiểu tử đó, kẻo có người phát hiện ra thì mệt lắm.
Tiểu Thúy Loan cười nhỏ:
- Tiểu thơ cứ yên tâm. Tỳ nữ tự biết lo liệu. Nhưng đêm mai tiểu thư có ghé lại không ?
Hạ Mộng Cầm đỏ mặt, ngần ngừ không biết phải đáp lời như thế nào cho ổn.

Tiểu Thúy Loan cười hích hích nói nhỏ:
- Thôi tiểu thư cứ đi đi. Đêm mai tiểu tỳ sẽ đợi tiểu thơ rồi mới hành sự.
Hạ Mộng Cầm xấu hỗ vội vã đi nhanh ra khỏi phòng. Qủa thật, nàng không đành lòng bỏ qua những đêm khoái lạc như vừa rồi bởi lẽ mùi vị của trái cấm thật không thể nào dứt ra được.
Khi Hạ Mộng Cầm vừa về đến cửa phòng thì đã thấy thấp thoáng có bóng người đang chực chờ ở đó rồi. Có tật giật mình. Trong lòng nàng phập phồng lo sợ, trái tim đập thình thịch, tay chân lạnh ngắt.
Bóng đen thấy Hạ Mộng Cầm vội cúi đầu xuống nói nhỏ:
- Tiểu thơ sao đi lâu quá vậy ? Tỳ nữ lo sợ không hiểu có chuyện gì ?
Hạ Mộng Cầm nhận ra giọng nói của Lý Thiếu Hà thì trong lòng chợt khẩn trương. Nàng lấy giọng bình tỉnh hỏi:
- Ngươi đứng ở đây làm gì ? Sao không chịu đi ngủ .
Lý Thiếu Hà ngạc nhiên hỏi:
- Chẳng phải tiểu thơ vừa từ phòng con tiểu quỷ Thúy Loan ra đấy ư ? Tiểu thơ có thấy gì không ?
Hạ Mộng Cầm sợ ả nhận biết ẩn tình nên đánh trống lãng:
- Ta vừa mới gặp Thúy Loan. Ả khóc lóc xin với ta cho tiểu tử Tiêu Kỳ được ở trong phòng của y vì hình như tiểu tử này đang bị bệnh thì phải. Ta thấy y khóc lóc quá nên đã bằng lòng chuyện này rồi.
Lý Thiếu Hà bật thốt:
- Sao nhị tiểu thơ lại dễ tin người như vậy. Ít nhất tiểu thơ cũng phải kiểm tra xem chứ.
Hạ Mộng Cầm nghiêm giọng:
- Hỗn láo ! Ngươi lại dám xem thường ta sao ? Tiểu quỷ Tiêu Kỳ bị ta đánh cho thâm tím mình mẩy. Y trở nên bệnh tật cũng là chuyện thường tình. Chẳng nhẽ ta lại không thông minh bằng mi ư .
Lý Thiếu Hà hốt hoảng vội cúi đầu ấp úng:
- Tỳ nữ biết lỗi. Qủa thật tiểu thơ nhận xét không lầm. Tiểu tỳ xin được rút lui.
Lý Thiếu Hà nói xong liền riu ríu lùi dần rồi bỏ đi bởi lẽ ai mà không biết tiểu thơ họ Hạ nổi tiếng dữ dằn.
Hạ Mộng Cầm đưa mắt nhìn theo, thầm thở phào trong lòng rồi mở cửa đi vào phòng.
Buổi sáng hôm sau, Hạ Mộng Cầm thức dậy thật muộn. Nàng uể oải gọi Tiểu Thúy Loan mang thức ăn vào trong phòng vừa ăn vừa trò chuyện
Tiểu Thúy Loan nói:
- Tỳ nữ nghĩ tiểu thơ cứ tìm cách vụ vạ cho ả tội danh lấy cắp đồ quý thì tất nhiên lão gia sẽ tống cổ ả ra khỏi sơn trang ngay. Lão trang chủ trước nay rất ghét ai mắc phải tội danh này.
Hạ Mộng Cầm phì cười nói:
- Con a đầu này đúng là am tường tính cách của lão nhân gia. Phụ thân ta trước nay rất keo kiệt bủng xỉn. Ngay đến ta mà muốn xin lão gia cái gì cũng rất khó khăn. Nay ngươi bảo ta vụ vạ cho ả kia thì đúng là tuyệt độc không đường nào bằng.
Nhưng mà muốn vụ vạ cũng không phải dễ. Ngươi nói thử xem cách vu vạ thế nào ?
Tiểu Thúy Loan trong lòng khoái chí vì mối thống hận bị mạo danh sắp được nàng mượn tay nhị tiểu thơ báo thù ả dâm nữ Lý Thiếu Hà.
Tiểu Thuý Loan nói:
- Tỳ nữ biết ả tặc kia rất thích trang điểm. Mà tiểu thơ lại có cây trâm ngọc rất quý vừa được lão trang chủ mua cho. Chỉ cần bây giờ tiểu thơ giả vờ đánh rơi để ả nhặt được. Khi đó, chỉ cần ả mang trâm ngọc về phòng thì chúng ta làm gì không có cơ hội ra tay triệt hạ ả ra khỏi nơi này.
Hạ Mộng Cầm gật đầu cười:
- Mi đúng là khôn ngoan. Vậy đi, ta đưa trâm ngọc cho ngươi. Ngươi liệu thế nào thì cứ thế mà làm. Khi nào nắm chắc mọi sự thì cứ bảo ta. Ta sẽ cho người đến tìm trâm ngọc về và xử lý ả trước mặt mọi người.
Qủa đúng như kế hoạch. Chỉ ba hôm sau, tội danh lấy cắp trâm ngọc của Lý Thiếu Hà đã bị phanh phui. Tất nhiên, cho dù Lý Thiếu Hà có là tâm phúc của lão phu nhân thì cuối cùng cũng bị đuổi đi. Trong lòng Lý Thiếu Hà dù căm tức và cảm thấy không cam tâm nhưng cũng chẳng biết làm sao trước sự thật quá rõ ràng đành ôm gói hành lý rời khỏi Hạ gia trang
Nhưng trong lúc Hạ Mộng Cầm và Tiểu Thúy Loan tưởng như đã gỡ được cái gai trước mắt, từ đây tha hồ mà sum vầy cùng Ngọc Tiêu Kỳ thì lại có một việc phát sinh.
Số là tỷ tỷ của Ngọc Tiêu Kỳ, Ngọc Thanh Thanh đã về rồi. Là tiểu đệ, Ngọc Tiêu Kỳ không còn lý do gì ở lại trong phòng Tiểu Thúy Loan nữa. Đây là một tình huống mà cả hai chủ tớ bọn họ đều không nghĩ tới.
Ngọc Tiêu Kỳ về lại căn nhà nhỏ. Cậu lại tiếp tục công việc câu cá thường ngày. Nhưng mà trong lòng cậu giờ đây chẳng còn phẳng lặng như trước nữa. Mùi vị của ái ân đã làm cho cậu tiếc nuối và buồn bực. Làm sao cậu có thể đi tìm mỹ nhân được đây trong khi hai mắt cậu mù lòa chẳng nhìn thấy gì. Cậu chỉ còn trông mong vào mỹ nhân tự đến tìm cậu mà thôi.
Ngọc Thanh Thanh phát hiện thấy cậu em trai nhỏ trở nên buồn bã thì lo lắng. Nàng thấy Ngọc Tiêu Kỳ cả ngày chẳng chịu nói gì, không một nụ cười, còn việc ăn uống thì chểnh mảng thì cố gắng tìm cách dò ra nguyên nhân.
Tất nhiên, cho dù Ngọc Thanh Thanh hỏi gì, nói gì, thì Ngọc Tiêu Kỳ vẫn không chịu nói ra cái nguyên ủy sâu xa mà cậu đang dấu kín.
Mà làm sao Ngọc Tiêu Kỳ có thể nói được với sư tỷ là chính con cu cậu đang thèm một cái lồn để đụ cho đã.
Vì không hỏi được cậu em trai nên Ngọc Thanh Thanh đành phải cố gắng tìm cách phán đoán. Nàng suy nghĩ lại thì thấy từ khi nàng cùng với tam tiểu Thư Hạ Mộng Thúy trở về đến nay là Ngọc Tiêu Kỳ bắt đầu bị như vậy. Có lẽ nào vì nàng bỏ đi lâu quá mà Ngọc Tiêu Kỳ giận nàng, cho rằng nàng không còn thương y nữa, bỏ y ở lại một mình trong suốt một thời gian lâu như vậy.
Ngọc Thanh Thanh càng nghĩ càng thấy hợp lý. Nàng quyết định phải tìm cách bù lại lỗi lầm do nàng gây ra. Nhớ lại trước kia, khi hai chị em chung sống với nhau. Ngọc Tiêu Kỳ rất thích được ngủ cùng nàng. Mặc dù bây giờ chuyện đó đã không còn xảy ra nữa, nhưng những hình ảnh ôn nhu, ấm cúng giữa hai chị em nàng vẫn còn nhớ rất rõ.
Đêm hôm đó, sau khi Ngọc Tiêu Kỳ uống xong bát nước chè xanh. Cậu theo thói quen định đứng dậy đi về phòng thì đột nhiên phát hiện Ngọc Thanh tỷ đang đứng trước mặt.
Ngọc Thanh Thanh không để cho Ngọc Tiêu Kỳ có ý kiến, nàng đưa tay kéo cậu em về phía phòng mình.
Ngọc Tiêu Kỳ sau phút ngạc nhiên, chưa hiểu chuyện gì thì đã thấy bản thân mình đứng ở trong phòng Ngọc Thanh Thanh rồi.
Đối với Ngọc Tiêu Kỳ phòng của Ngọc Thanh Thanh rất dễ nhận biết vì trong phòng luôn có một mùi thơm rất dễ chịu mà bản thân cậu không biết là mùi thơm gì.
Ngọc Thanh Thanh dẫn Ngọc Tiêu Kỳ lại gần giường ngủ của nàng rồi nói:
- Đệ đệ hôm nay hãy ngủ lại đây với tỷ. Tỷ đệ chúng ta quả là đã trở nên ngày càng xa cách rồi.
Ngọc Tiêu Kỳ không ngờ tỷ tỷ lại nói như vậy, cậu bối rối khi Ngọc Thanh Thanh đẩy cậu vào giường rồi đắp chăn cho mình.
Mùi thơm của chăn và hương trinh con gái sộc thẳng vào mũi làm Ngọc Tiêu Kỳ thốt nhiên trở nên đờ đẫn. Cậu càng choáng váng hơn khi nhận thấy một thân hình mềm mại, thơm tho khẽ khàng nằm xuống bên cạnh rồi choàng tay ôm cậu vào lòng.
.